Dulichbui.org – Hãy đi để thấy rằng thế giới đôi khi trái ngược hoàn toàn với bạn, hoặc những gì bạn nghĩ. Những con đường sẽ dạy bạn hiểu rằng thành kiến luôn là bức tường rào kiên cố nhất ngăn bạn với thế giới, chứ không phải là cái thị thực trên hộ chiếu. Kẻ nào chưa đi mà vẫn có thể phán về thế giới chỉ như con ếch ngồi dưới đáy giếng, cười ngạo nghễ mà rằng “khoảng trời này là của tao.”
Hãy nhét đồ vào ba lô, và thực sự đi như một người đam mê du lịch, để không bao giờ hỏi những câu (ấu trĩ) mà dân đi bụi không bao giờ hỏi nhau. Những câu hỏi đó bao gồm: “Tiền đâu đi du lịch hoài vậy? Đi thế có sợ không? Đi thế có buồn không?” …Bạn nên hiểu rằng, với dân đi bụi, du lịch là niềm đam mê cháy bỏng, đôi khi có thể là “cơn ghiền”, là “tôn giáo”…Bạn có thể làm như trâu như ngựa để tiết kiệm tiền mua một cái xe, một cái nhà, một bộ mỹ phẩm hay một cái áo đầm hàng hiệu…thì họ cũng có thể làm như ngựa như trâu, không nhà không xe không mỹ phẩm hàng hiệu, họ chỉ đơn giản nhét hết tiền vào túi, rồi nhảy lên xe bus, hay bước vào một chiếc máy bay và đi đến một vùng trời xa lạ.
Hãy đi, để biết đến một ngày, bạn sẽ phải cân nhắc giữa việc mua một ly cà phê Starbucks $5 hay cũng số tiền đó, bạn có thể mua được một hộp cơm trong cửa hàng tiện lợi với giá $3, mua thêm một chai nước suối và một ít trái cây với giá $2, và bạn đã no một bữa.
Đi đi, để biết rằng mỗi ngày khi bạn bước chân ra khỏi nhà, nhảy lên cái xe máy và đi lên cái cầu thang bộ đã là một việc nặng nhọc, thì những con người lang bạt có thể đi hàng giờ giữa sa mạc, hay bước đi giữa khoảng trời đầy tuyết.
Đi để biết rằng sức chịu đựng, khả năng thích nghi của bạn tốt hơn rất nhiều so với những gì bạn hay nghi hoặc bản thân. Một điều chắc chắn là bạn sẽ học được sự dễ chịu trong mọi việc: dễ chịu trong việc ăn những món không quen, trò chuyện với những người chưa hề biết và đi đến những nơi bạn chưa hề nghe qua.
Đi chưa chắc đã khiến bạn trưởng thành, nhưng sẽ khiến bạn thôi làm cái trò trẻ con là phán xét mọi việc. Tôi không có quyền phán xét bất cứ ai, bạn cũng vậy. Chỉ có Chúa trời mới có quyền phán xét. Điều bạn nghĩ không giống phần còn lại của thế giới, và điều thế giới này tin chưa chắc đã giống bạn, vậy thì hãy chấp nhận sự khác biệt, tôn trọng sự khác biệt, chứ không phải cười nhạo và phán xét.
Hi, I’m Hang Dinh, a Vietnamese TV reporter, travel writer, backpacker and Couch Surfer also – Dinh Hang –
Trong một vài hành trình nào đó, bạn sẽ khám phá ra việc xin một cuốc xe quá giang, xin một đêm ở nhờ không phải là nhiệm vụ bất khả thi. Nếu nghi hoặc xung quanh, hãy lên đường và thử xem bạn tìm ra được bao nhiêu người tốt.
Thế giới này đẹp tuyệt vời. Cuộc đời này hết sức dễ thương dù thế nào đi chăng nữa. Hãy đi để sau một hành trình dài, bạn đứng trước buổi hoàng hôn đẹp như một bức tranh vẽ và biết rằng chừng đó năm sống ở đời chỉ để một lần bạn nhận ra thế giới đẹp biết bao.
Hãy đặt dấu chân lên những cung đường lạ, bước đi trên những vùng đất không quen, để hiểu rằng thế giới rộng lớn quá đỗi, còn bạn chỉ nhỏ như một hạt cát trên sa mạc khổng lồ. Sau rốt bạn sẽ học được cách khiêm tốn nhìn ra thế giới, bởi có sống hết cuộc đời này, vẫn có những điều bạn không bao giờ học hết, không bao giờ biết hết, vì bạn cũng chỉ bé như một hạt cát mà thôi./.
Đinh Hằng (dinhhang.tumblr.com)
đọc xong chỉ muốn vác balo lên đi luôn và ngay để sau này già không phải hối hận