Bắc Giang là một tỉnh thuộc vùng Đông Bắc Việt Nam. Phía Bắc giáp tỉnh Lạng Sơn, phía đông giáp tỉnh Quảng Ninh, phía tây giáp tỉnh Thái Nguyên và Hà Nội, phía nam giáp tỉnh Bắc Ninh và tỉnh Hải Dương.
Khoảng cách: Bắc Giang nằm cách Thủ đô Hà Nội 50 km về phía Bắc, cách cửa khẩu quốc tế Hữu Nghị 110 km về phía Nam, cách cảng Hải Phòng hơn 100 km về phía Đông.
Mã vùng điện thoại: 0240
Biển số xe: 98, 13
Tổ chức hành chính: Bắc Giang có 10 đơn vị hành chính gồm 1 thành phố (Thành phố Bắc Giang) và 9 huyện (Tân Yên, Lục Ngạn, Hiệp Hoà, Lạng Giang, Sơn Động, Lục Nam, Việt Yên, Yên Dũng, Yên Thế.
Khí hậu: Bắc Giang có hai mùa khí hậu và ẩm rõ rệt. Mùa ẩm là mùa mưa nhiều thường bắt đầu từ tháng 4 và kết thúc vào tháng 10. Tuy nhiên do tính chất không ổn định của gió mùa nên tuỳ theo từng năm mùa mưa có thể sớm, muộn hay kết thúc sớm muộn một tháng so với thời điểm trung bình.
Bắc Giang có 2 mùa nóng, lạnh. Mùa nóng từ tháng 4 đến tháng 9, mùa lạnh từ tháng 10 đến tháng 3 năm sau.
Diện tích: 3844,0 km²
Dân số: Dân số năm 2012 là 1.574.300 người. Mật độ 410 người/km².
Thành phần dân tộc: Việt, Nùng, Sán Chay, Hoa, Tày.
Lịch sử:
Bắc Giang là vùng đất cổ, có bề dầy lịch sử, gắn bó hữu cơ với cả nước trong quá trình dựng nước và giữ nước. Trải qua các thời kỳ lịch sử, tỉnh Bắc Giang ngày nay có nhiều tên gọi và quy mô địa giới hành chính khác nhau.
Dưới thời các vua Hùng, vùng đất dọc hai bờ sông Cầu được đặt tên là bộ Vũ Ninh; dưới ách đô hộ của nhà Hán (Trung Quốc) được chia thành 3 quận: Long Biên, Bắc Đới, Kê Từ; thời Tuỳ – Đường (Trung Quốc) đô hộ đổi thành quận Long Biên.
Khi đất nước ta bước vào thời kỳ độc lập, tự chủ, để phục vụ cho việc phát triển kinh tế và quản lý đất nước, các triều đại phong kiến nước ta tiếp tục có sự điều chỉnh về địa giới hành chính và tên gọi. Thời nhà Lý, vua Lý Thái Tổ chia đất nước thành 24 lộ, trong đó có lộ Bắc Giang diện tích tương ứng với hai tỉnh Bắc Giang, Bắc Ninh ngày nay. Lộ Bắc Giang tồn tại gần 400 năm trong suốt hai triều đại Lý (1010-1225), Trần (1225-1400) và những năm đầu thời hậu Lê. Năm 1469, vua Lê Thánh Tông đổi tên đơn vị hành chính lộ thành thừa tuyên. Lộ Bắc Giang đổi thành thừa tuyên Bắc Giang. Về sau, nhà Lê đổi tên đơn vị hành chính thừa tuyên thành trấn, thừa tuyên Bắc Giang đổi thành trấn Kinh Bắc. Địa giới trấn Kinh Bắc về cơ bản vẫn như lộ Bắc Giang dưới thời Lý, Trần. Năm 1822, nhà Nguyễn đổi trấn Kinh Bắc thành trấn Bắc Ninh. Năm 1831, trấn Bắc Ninh đổi thành tỉnh Bắc Ninh.
Dưới thời thống trị của thực dân Pháp, để phục vụ cho chính sách cai trị, ngày 5/11/1889, thực dân Pháp lập ra tỉnh Lục Nam bao gồm các huyện Lục Ngạn, Bảo Lộc, Phượng Nhỡn, Hữu Lũng, Yên Bác, tỉnh lỵ đặt tại thị trấn Lục Nam ngày nay. Sau một thời gian hoạt động, thực dân Pháp thấy đơn vị hành chính tỉnh mới này không phù hợp, vì vậy ngày 8/9/1891, toàn quyền Đông Dương ra nghị định giải thể tỉnh Lục Nam.
Ngày 10/10/1895, toàn quyền Đông Dương ký nghị định thành lập tỉnh Bắc Giang. Tỉnh Bắc Giang gồm 2 phủ Lạng Giang, Đa Phúc và 6 huyện là Yên Dũng, Việt Yên, Kim Anh, Yên Thế, Hiệp Hoà và Phượng Nhỡn, trụ sở đặt tại Phủ Lạng Thương. Ngày 8/1/1896, phủ Đa Phúc và huyện Kim Anh cắt về tỉnh Bắc Ninh. Sông Cầu trở thành địa giới hai tỉnh Bắc Ninh – Bắc Giang .
Sau khi thành lập, địa giới tỉnh Bắc Giang tiếp tục có những biến động: Giải thể huyện Phượng Nhỡn, thành lập huyện Sơn Động, sáp nhập huyện Lục Ngạn và Hữu Lũng vào tỉnh Bắc Giang. Đến trước cách mạng tháng Tám 1945, tỉnh Bắc Giang có 2 châu (Sơn Động, Hữu Lũng), 3 phủ (Lạng Giang, Yên Thế, Lục Ngạn và 3 huyện (Hiệp Hoà, Việt Yên, Yên Dũng).
Sau cách mạng tháng Tám thành công, địa giới tỉnh Bắc Giang tiếp tục có sự biến động. Trong kháng chiến chống thực dân Pháp, huyện Sơn Động và một phần huyện Lục Ngạn sáp nhập với huyện Hải Chi (Hải Ninh) lập thành huyện Lục – Sơn – Hải trực thuộc liên tỉnh Quảng Hồng. Sau kháng chiến chống thực dân Pháp thắng lợi, huyện Sơn Động và một phần huyện Lục Ngạn trở lại tỉnh Bắc Giang; huyện Phú Bình (Thái Nguyên) cắt về Bắc Giang, sau một thời gian lại trở về Thái Nguyên; cắt huyện Hữu Lũng về tỉnh Lạng Sơn; chia huyện Yên Thế thành hai huyện Yên Thế và Tân Yên; chia hai huyện Sơn Động, Lục Ngạn thành ba huyện Sơn Động, Lục Ngạn và Lục Nam.
Ngày 27/10/1962, Quốc hội khoá II nước Việt Nam dân chủ cộng hoà quyết định sáp nhập hai tỉnh Bắc Giang và Bắc Ninh thành tỉnh Hà Bắc, tỉnh lỵ đặt tại thị xã Bắc Giang .
Ngày 6/11/1996, Quốc hội khoá IX nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam quyết định chia tỉnh Hà Bắc thành hai tỉnh Bắc Giang và Bắc Ninh.
Ngày 1/1/1997, tỉnh Bắc Giang chính thức đi vào hoạt động theo đơn vị hành chính mới.
Leave a Reply